Thu này gởi trọn mối tình xa
Đợi lúa mùa xong sửa lại nhà
Bữa đã lên rừng theo gánh củi
Hôm rồi xuống bến lội trồng hoa
Đồi thông gió thổi lòng đau xé
Khóm trúc cành buông bóng nhạt hòa
Vẫn nghĩ thương người qua xứ ấy
Từng ngày thấp thỏm vọng lời ca.